Cảnh chính lớn nhất của chiếc tủ thờ cổ này là điển tích Phụng Nghi Đình .
Miêu tả về cảnh Lữ Bố gặp Điêu Thuyền tại vườn Phụng Nghi Đình .
Và ý nghĩa của điển tích này và câu chuyện đằng sau đó cũng chính là ca ngợi về sự thông minh & tài sắc vẹn toàn của Điêu Thuyền , một trong tứ đại mỹ nhân trong lịch sử .
Điêu Thuyền chẳng những được truyền tụng trong dân gian là người đàn bà có nhan sắc làm cho ‘‘mây mờ trăng lặn’’ mà còn được coi là một kỳ nữ thông minh, mưu lược làm điên đảo các anh hùng hào kiệt thời Tam Quốc, cả về sắc lẫn tài, như lời bình luận gia văn học Mao Tôn Cương, người thời Minh .
Chính kế sách liên hoàn li gián của Vương Doãn và Điêu Thuyền đã giết Đổng Trác, là việc mà 18 lộ chư hầu binh hùng tướng mạnh của Viên Thiệu không làm được.
Dân gian ca tụng và lưu truyền về Điêu Thuyền như một nữ tướng với tài năng và nhan sắc là sức mạnh của binh khí. Đổng Trác là một tên gian thần mà sức mạnh của 18 chư hầu chẳng thể diệt. Ấy vậy mà lại bị chết bởi một bông hoa đầy hương sắc.
Mặc dù người ta vẫn chưa xác thực được sự tồn tại thực sự Điêu Thuyền hay cái chết của nàng. Nhưng giai thoại về nàng và thông điệp của nàng là biểu tượng cho cuộc chiến giữa ác nhân và mĩ nhân, mà cuối cùng cái đẹp đã chiến thắng cái ác, chính là điều mà người dân xưa nay hằng mong ước.
Có lẽ vì thế mà Điêu Thuyền được yêu mến mà xây dựng lên với vẻ đẹp mĩ miều vượt hẳn với những nữ tử bình thường. Những vẻ đẹp chỉ có trong thi ca mà hiếm khi có thật. Và vẻ đẹp ấy được dùng cho mục đích chân chính để diệt ác thần vì muôn dân.