Về đây đâu phút vui xưa sum vầy / thềm hoang thêu nắng phượng thắm rơi đầy.

Thông tin mô tả
Kính phố một mái nhà tranh bằng gỗ lũa.

Về đây đâu phút vui xưa sum vầy 
Thềm hoang thêu nắng phượng thắm rơi đầy..... V 81.

Ngang 30 x 19 cm x cao 14 cm. 


Về đây ngơ ngác chim bay tìm đàn
Về đây hoang vắng lạnh buốt cung đàn 
Tôi lắng nghe tâm tình nhân thế 
Qua đáy tim chưa đục song mê 
Qua ước mơ duyên tình đơn sơ.....



Nơi xưa quê nghèo 
Nhà tranh nát tiêu điều 
Tình xưa khôn hàn gắn....





Người đã đi rồi 
Người về đâu có hay
Đâu vòng tay đắm say ....


Về đây mây nước đêm thâu lạnh lùng 
Vườn dâu thưa lá ngại nỗi tương phùng...



Em ái yêu trong chiều đông giá 
Mang áo xanh theo chồng sang sông 
Quên mái tranh quên con đò xưa....




Về đây đâu phút vui xưa sum vầy 
Thềm hoang thêu nắng phượng thắm rơi đầy...



Anh có nghe trong lòng thu chết 
Bao lá khô phai nhạt hương đêm 
Tan tác bay phiêu bạt giữa trời quê....


Lời nói dối của cha

Cha mẹ nó lớn tuổi mới cưới nhau. Hồi đó gia đình nghèo khó. Mẹ mất sớm, cha tần tảo nuôi 3 anh em nó nên người. Nhà gần sông, nhưng cha đau yếu, ít khi có được con cá mà ăn. Bữa nào có cá là thịnh soạn lắm với anh em nó rồi.

Mỗi lúc ăn cá, cha thường bảo: “Để tao ăn đầu và xương”.

Nó nhanh nhẩu: “Tại sao hả cha?”

Cha nó nói vẻ mặt nghiêm nghị: “Vì cha già rồi, hay đau đầu, nên ăn đầu thì nó sẽ bớt đau – cái này gọi là ăn óc bổ óc, hiểu không? Xương yếu, ăn xương thì sẽ cứng cáp hơn. Có vậy mà cũng không hiểu hả?”

Nó và hai đứa em đinh ninh là cha nói thật. Đến bữa nó nhanh nhẩu xẻ đầu và xương cho cha, ba anh em tranh nhau phần thịt.

Anh em nó lớn lên, có thể thay cha đi đò, đi sông, mò cua, thả cá, đời sống gia đình nó khấm khá hơn. Chúng đã hiểu và đủ nhận ra cha “nói dối” chuyện ăn đầu và xương cá.

Bây giờ nó đã thành đạt, vợ đẹp, con ngoan. Dù cuộc sống hối hả, nhưng nó chẳng bao giờ phải “thích” ăn cái đầu hay miếng xương cá, vì vợ nó bỏ đi, chỉ mang phần thịt lên mâm cơm.

Hôm nay là ngày giỗ lần thứ 10 của cha nó. Nhìn di ảnh ba gầy còm, nở một nụ cười tươi sáng. Nhìn con cá chiên to đùng, vàng tươm mỡ vợ đặt lên bàn thờ, nó chợt bất giác rơi lệ. Một cơn đau từ đâu hiện về nhói lòng vô tận.

Nó phải giấu vợ con, quay mặt lau nước mắt. Nhưng nó không thể xóa đi được hình dáng cha già còm cõi, xiêu vẹo bước đi bên sông. Cha đi thả cá mùa nước nổi, rồi sau đó là những trận thương hàn triền miên hành hạ ông. Nó không thể xóa đi được cái ý nghĩ “nếu cha ăn nhiều thịt hơn, thì đã không già yếu như thế”.

Vừa khấn vái, nó lại bất giác kêu lên những tiếng “cha” từ trong cổ họng.

Đến lúc ra bàn ăn. Nhìn vợ đang xẻ thịt con cá, để bỏ đi phần đầu và xương. Nó giữ tay vợ lại: “Em, để anh ăn đầu, đừng bỏ đi”.

Vợ hiểu, nên bỏ đầu cá qua cho chồng. Chỉ có cô con nhỏ là thắc mắc “Sao hôm nay ba lại ăn đầu, nó lắm xương, nó sẽ làm đau ba đấy”.

Nó xoa đầu con , nuốt tiếng nấc đang chầu chực nơi cổ họng vào trong, bảo “Dạo này ba hay đau đầu, nên ăn đầu sẽ hết đau con à, cái này gọi là ăn đầu bổ đầu đấy con yêu”.

Nó vừa ăn, vừa cố cho những giọt nước mắt không tràn xuống bát cơm.

Nguồn: Gia Nguyễn chia sẻ từ 
GiadinhNet

Vui lòng liên hệ : 0905 110 309.
Văn Đức Hoàng.
STK 023 100 0015 814 - VIETCOMBANK DAKLAK.

Facebook : Hoang Van Duc - Petrified Wood ; hoặc sdt 0905 110 309.
Zalo 0905 110 309 .
Góp ý
Đăng bởi: Văn Đức Hoàng
Địa chỉ: Thanh Pho Buon Ma Thuot Dak Lak, Đắk Lắk
Ngày đăng tin: 18:02 15/06/2021
Ngày cập nhật: 20:29 30/11/2021
Báo cáo